PHỞ
Nguyễn Như
Tâm
Tôi nhớ măi cái
thời thơ ấu
Ông hàng phở xe ở cạnh nhà
Mỗi chiều ông đẩy xe phở ra
Mẹ cầm tô mua
một vài bát.
Ông bảo mẹ tôi bà nhẹ
vía
Mở hàng tôi đắt
như tôm tươi
Mẹ tôi từ tốn
nở nụ cười:
"Tôi sẽ mở hàng ông măi
nhé!"
Thế là đôi bên
trở nên thân thiết
Chúng tôi được ăn phở mỗi ngày
Có hôm mua bát
lớn ăn chung
Ông đă cho nhiều
thịt nhiều bánh
Tôi hay đứng ngắm ông bày bát
Bàn tay ông thoăn
thoắt đưa nhanh
Bánh phở trắng nơn nà trong
bát
Thịt tái ửng hồng
bên thịt chín
Lại thêm nạm vè ḍn gân
sách
Rắc lên trên một
ít hành ng̣
Điểm thêm nữa một ít hành
chần
Chan nước
lên mùi thơm
ngào ngạt
Coi bát phở thật
là hấp dẫn
Mầu hành xanh trong
nước phở óng vàng
Bày trẻ bu quanh
mắt thèm thuồng
Ước ǵ được một tô quá
đă
Phở là món quà
mà tôi thích
Ăn mỗi ngày không chán mới
hay!
Nguyễn Như Tâm
(San
Jose)