đoạn rời
lần dấu chân
quê
trần thiện hiệp
một.
Khi về
xiêu vẹo chái hiên
Tiếng đêm
mái dột cuối miền gió mưa
Trở trăn nhớ chuyện người xưa
Biếm thời
Tư Mã sớm trưa thơ đề
hai.
Ta đi lần
dấu chân quê
Phù vân nhật nguyệt cuộc mê chưa
tròn
Hồn theo cánh bướm vườn hoang
Đậu cành hoa dại lối
mòn cỏ sương
ba.
Ô Long chén Tống
tỏa hương
Cỏ cây bừng giấc, ánh dương ta bà
Đò sương
bến vắng ai qua
Vờn bay cánh
áo lụa hoa cúc vàng
bốn.
Nhị, hồ
nhịp phách tình tang
Am thiền bút tự hoành
trang mấy vần
Hồn thơ
mê lộ phong vân
Vô minh ẩn mặc căn phần huyền vi
năm.
Quỳnh hoa tàn cánh xuân
thì
Lục trang lưu cảo còn gì cho
nhau
Hạc từ
xa cõi trời
nào
Để chiều
mộ cốc nao nao rượu
buồn
sáu.
Giấc mơ ngày nọ qua truông
Lá thu theo suối xa nguồn
về xuôi
Lòng dâng sông, biển ngậm ngùi
Đã bao chiu chắt niềm vui không đầy
bảy.
Nhịp đời
chuyển hóa trùng vây
Quê hương
đi, ở tự ngày tử sinh
Phủi hai tay trắng
biên đình
Soi trong bóng tối thấy mình phân thân
tám.
Quanh đây
sông núi thật gần
Xin em mái tóc mây
Tần thoảng hương
Lãng quên cát bụi dặm
đường
Cho đêm
dài những vô lường thủy chung
chín.
Đã qua sông
Hậu, núi Nùng
Về ngang Bạch Mã cội
tùng chiêm bao
Nửa khuya trời lạc ánh sao
Lạnh tanh tiếng Quốc phương nào vẳng đưa
mười
Thương quê biết mấy cho vừa
Trường Sơn,
Nam Hải sử xưa Tiên Rồng
Chân quê về với ruộng đồng
Hai mùa mưa nắng. Một
lòng nắng mưa
Trần Thiện
Hiệp