gia Sài Gòn

đêm nghe tiếng

Nguyn An Bình

 

 

 

 

Giữa Sài Gòn đêm nghe tiếng

Chợt giật mình ta thành kẻ tha phương

Tiếng rao đêm giữa phố phường bề bộn

Biết ai nghe - riêng ta một nỗi buồn.

 

Tiếng gỏ tre dài theo con phố vắng

      Chân bước đều theo nhịp gỏ song loan

Bàn chân nhỏ qua góc đường hiu quạnh

Ta cũng bùi ngùi kiếp sống ngổn ngang.

 

Giữa Sài Gòn đêm nghe tiếng

Em kể ta chuyện Đức Phổ quê nhà

Tin bão rớt chợt chùng lòng muốn khóc

 Mấy năm chưa về xa lại càng xa.

 

Mưa đổ lạnh gió lùa thêm xao xác

Nhắc chuyện làng xa lắc nghĩ thương

Em mượn tiếng rao qua cầu sinh lộ

Ta mượn chén sầu hát khúc ly hương.

 

Nguyễn An Bình