Tự Thuật
Võ Công Liêm
tôi . nhuộm
trắng linh hồn
ô nhiễm
một thời đọa ngoạ
để được
trở về
từ hố thẳm tội lỗi . tôi
u mê rước
vào người những sa đọa toan tính
suốt đời đi hoang giữa
trời sa mạc không chứng từ
làm thường
dân nô lệ
ăn sương bữa đói bữa no
tôi . khốn
đốn trốn vào bụng dạ đàn bà làm thân
nhược tiểu
đái những cặn bả hoen ố vào thị trường chứng khoán hôi tanh
làm kỵ sĩ không đầu
phi nước đại
để hóa thân vi khuẩn
đục khoét những tàn dư làm bằng
chứng yêu em vô tội
vạ
tôi . nhuộm
trắng linh hồn
trong sạch
một thời nước đục
để được
trở về
từ cõi chết mù khơi
. tôi
cùng lũ chim di vô
gia cư vô điạ táng một thời lạc hướng
ngơ ngáo như con tắc kè hứng nắng
cho ấm đời thôi xoa
đèo heo hút gió rừng
sâu nước độc ăn trái nhớ rừng
thuở xưa học hành khi có khi
không ngủ gà ngủ gật
để được
trở về uống nước sông hương ăn cơm gạo tẻ nồi đất
chơi đĩ giữa chợ . lây lất
trần gian . thất thểu
chó ốm
thì ra mình là thằng
ngốc ngu ngơ lếu láo dăm ba
câu độ nhựt
cuối cùng chạy vòng vo bốn vùng
lửa đạn sống chết bất ngờ
rớt xuống trần gian lửa điạ ngục bốc cháy giữa đêm đen
làm tình nhân cô độc
bốn mùa mưa gió thổi
lang thang
tôi. nhuộm
trắng linh hồn
xưng tội
một chút lương tâm
từ những vụn vặt . tôi
bầy thú trước bảng đen . hiếp
dâm em bằng
mắt đau đớn vô cùng
để rồi đi bằng đôi chân khập
khểnh giữa bãi đời hoang vắng
tôi . lạc
bước giang hồ
ăn năn
em . cấp
hộ chiếu tạm
về làm binh chủng gác dan trong
căn nhà nhỏ
vẽ đời tôi lên bức
tường hoen ố
với lời tự thuật
của
hôm
nay ./.
VÕ CÔNG LIÊM
(ca.ab.yyc. 6/2016)