Chút Phai
Phan Ni Tấn
thả anh trôi xuống ngậm ngùi
bờ sông rã rượi em chùi vết
anh
đường về
trợt miếng trăng thanh
hồn lai láng những đoạn đành tình phai
thả anh trôi dưới dặm dài
em mang thế thái trải ngoài biển dâu
mai có lênh đênh cùng sầu
cũng còn trang giấy trắng màu thủy chung
ngôi nhà bụt ở mênh mông
thế gian như mộng
cõi lòng như mây
lợi danh ừ hạt bụi bay
em cho tôi sống
một-ngày- trăm- năm
bây giờ nhớ lại xa xăm
còn nghe bịn rịn trong tâm thức đầy
ước gì như chiếc
lá bay
bay anh rớt xuống
bàn tay em
nằm.
Phan Ni Tấn