NỖI BUỒN THÁNG TƯ
Buồn chung
cả nước chẳng ḿnh ta.
Tháng tư ngày cuối,
mắt hoen nḥa.
Đất nước đổi đời ngôi cùng thứ.
Voi thằng, ông chó – xót quê
cha!
&
Từ khi
nước mất
với tan nhà.
Gươm cùn rỉ
sét, mủn bao da.
Chơi vơi đất khách, đâu tri kỷ?
“Tri bỉ hồng nhan”, ai với
ta?
PHAN ANH
Ghi chú:
“Tri bỉ” Người hiểu và biết chia
xẻ gánh nặng với ḿnh
(Đồng cam, cộng khổ)